Bạn đang xem bài viết Hãy Thử 1 Lần Đi Du Lịch Bằng Tàu Hoả Để Tận Hưởng Cảm Giác “Mùa Hè Lướt Ngoài Cửa Sổ” được cập nhật mới nhất trên website Tuyensinhtdnceovn.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Cẩm nang đi tàu
Thiên nhiên tuyệt mỹ cứ dần mở rộng, mở rộng ra hơn với núi và biển. Trên sườn đèo, một loại hoa dại trắng muốt như những bông tuyết nở giữa nền trời, nền biển xanh thẳm. Sự hoà quyện tuyệt vời của hoa, của biển, của núi, của trời tạo nên một khung cảnh đẹp như được cắt ra từ một bộ phim điện ảnh. Chúng tôi lặng đi, chỉ còn biết tận hưởng từng khoảnh khắc quý giá khi mùa hè lướt qua thật đẹp đẽ và kì vĩ bên ô cửa tàu.
Đã bao giờ bạn nghĩ tới việc đi du lịch bằng tàu hoả?
Tôi cũng khởi hành chuyến đi bằng tàu hoả từ Sài Gòn rồi đến Nha Trang, ghé qua Quy Nhơn, dừng ở Đà Nẵng và kết thúc ở Quảng Bình bằng sự mệt mỏi không mấy hứng thú. Chờ tàu, chờ xuống ga, chờ thời gian tàu chạy… Tôi không có việc gì gấp nhưng việc không nhanh làm tôi thấy sốt ruột và bồn chồn như thể đã và sắp bỏ lỡ điều gì.
Nhưng tôi không từ chối đi chuyến đi này, bởi vì đã lỡ đọc cuốn sách “Phương đông lướt ngoài cửa sổ” của Paul Theroux. Năm 1973, khi nhà văn Paul Theroux bắt đầu thực hiện chuyến hành trình bằng xe lửa qua Thổ Nhĩ Kỳ, Afghanistan, Ấn Độ, Việt Nam, Singapore, Thái Lan, Malaysia, Coley (Sri Lanka cũ), Trung Quốc, Nhật Bản, Siberia. Cuốn sách của ông là một hành trình đầy màu sắc rực rỡ và đầy chân thực về những con người và vùng đất mà ông đã đi qua.
Có gì trên những ô cửa tàu?
Lướt đi trong sự chậm rãi
Paul Theroux cũng ghé đến Việt Nam. Ông lên con tàu băng qua đèo Hải Vân, ngỡ ngàng nhận ra trong suốt cuộc hành trình, đây là vùng đất của những cảnh tượng thiên nhiên thơ mộng nhất. “Trong tất cả những nơi mà tàu hỏa đã đưa tôi đi qua kể từ Luân Đôn, đây là nơi thơ mộng nhất… Chúng tôi đang đi trên viền một vùng vịnh màu xanh lá cây lung linh tươi sáng trong ánh nắng. Trên mảng biển nhấp nhô màu ngọc bích, những vách đá nhô ra, và cảnh tượng một thung lũng rộng lớn tới mức cùng một lúc chứa đựng được cả ánh mặt trời, khói, mưa và mây – những khối màu độc lập. Tôi đã từng băng qua đèo Hải Vân bằng xe máy, nhưng những miêu tả của ông vẫn khiến tôi thấy xa lạ. Thiên nhiên Việt Nam nhìn từ tàu hoả, lẽ nào lại khác biệt và kì vĩ đến vậy?
Chúng tôi khởi hành từ Sài Gòn đi Nha Trang trong một chuyến tàu đêm. Khoang hạng nhất, giường mềm, mọi thứ khá tiện nghi dù tôi vẫn cằn nhằn đôi chút về việc sau phải ngủ cả đêm trên tàu chỉ để chờ đến Nha Trang thế này. Rồi tôi nhanh chóng thiếp đi, bình yên trong tiếng tàu chạy rì rầm, rì rầm. Như tiếng sóng biển, tiếng tàu chạy không ồn ã, không ầm ĩ, không chậm cũng không nhanh, cứ đều đều để người ta ngẩn ngơ ra nghe một chút là nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Sau này, kết thúc chuyến đi rồi tôi mới biết mình “nghiện” nghe tiếng tàu chạy. Không rộn ràng, cũng chẳng háo hức, chỉ thấy dìu dịu và bình yên.
Trên tàu
“Chuyến tàu SE4 đi từ Sài Gòn sẽ về đến ga Nha Trang trên đường ray số 2 trong ít phút nữa. Đề nghị quý khách đứng cách xa đường ray tối thiểu 2m…”. Tới mỗi ga khác nhau, những giọng đọc ấm áp và thân thuộc của địa phương ấy lại vang lên. Tối qua còn nghe giọng của người xứ Nẫu, sáng ngủ dậy đã lại nghe tiếng miền Trung văng vẳng bên tai. Mỗi ngày thức dậy đều cảm giác vừa xa lạ nhưng cũng gần gũi. Với những người xa quê, cái giọng “rặt” tiếng địa phương này chỉ nghe thôi là đã muốn reo lên rằng mình sắp về đến nhà rồi!
Trên tàu không wifi. Thôi thì đã lỡ đi, không bật 3G nữa mà cho mình một cơ hội rời xa cái điện thoại một chút. Ngắm cảnh. Đọc sách. Nghe nhạc. Tự nhiên cảm giác “sốt ruột” ban đầu của tôi nguôi đi dần. Mình vẫn đang đi, chỉ là chậm hơn một chút. Và vì thế, cũng có cơ hội ngắm nhìn nhiều hơn, tĩnh lặng lại để suy ngẫm nhiều hơn.
Tôi mang theo cuốn sách của Ichikawa Takuji về 1 chuyện tình dịu dàng và giản đơn. 1 cuốn sách chưa bao giờ tôi thấy mình đủ thời gian để đọc thật chậm rãi và từ tốn. Chỉ có ở trên tàu, khi thế giới xung quanh thu hẹp lại chỉ vừa bằng một ô cửa với cảnh vật đang nhẹ nhàng lướt qua mới thấy mình đủ tĩnh lặng và kiên nhẫn để đọc. Điện thoại anh bạn mở toàn nhạc của Lê Cát Trọng Lý.
“Có chuyến đi dài hơn đất trời, và không thể đến nơi […] Có bước chân dài hơn những con đường, về nơi tâm vắng lặng” – Lời bài hát mênh mang và da diết. Không hẹn mà tôi và anh đều nhìn xuống hai đôi giày Converse đã mòn gót nằm trên sàn tàu. Đi nhiều rồi, cuồng nhiệt và hối hả lắm rồi nhưng đã bao giờ đã chậm lại một chút để tự hỏi rằng mình rồi sẽ đi được bao xa và sẽ đến được những đâu trong hành trình cuộc đời chưa? Không ai có câu trả lời, chúng tôi lại để những bài hát của Lý vỗ về nỗi hoang mang trong lòng.
Đi qua 1 vịnh biển bình yên
Phần lớn thời gian trên tàu, tôi vẫn dành để ngồi bên cửa sổ và ngắm nhìn khung cảnh bên ngoài. Một cái thị trấn ở miền Trung tĩnh lặng và có vẻ buồn bã, không đèn không sắc lung linh hay rực rỡ. Những đứa trẻ ở đó, liệu chúng có như “Hai đứa trẻ” của Thạch Lam mà ngóng trông những đốm sáng rực rỡ vụt đến rồi vụt đi không nhỉ? Tàu đi ngang qua những cánh đồng trải dài ngút mắt, rồi núi, rồi rừng. Rồi cũng đến đèo Hải Vân – nơi mà tôi mong đợi nhất hành trình này.
Thiên nhiên tuyệt mỹ cứ dần mở rộng, mở rộng ra hơn với núi và biển. Vịnh biển bình yên với màu nước xanh trong vắt, hoà cùng mới màu trời xanh thẳm, cao rộng đến choáng ngợp. Trên sườn đèo, một loại hoa dại trắng muốt như những bông tuyết nở giữa nền trời, nền biển xanh thẳm. Sự hoà quyện tuyệt vời của hoa, của biển, của núi, của trời tạo nên một khung cảnh đẹp như được cắt ra từ một bộ phim điện ảnh. Chúng tôi lặng đi, chỉ còn biết tận hưởng từng khoảnh khắc quý giá khi mùa hè lướt qua thật đẹp đẽ và kì vĩ bên ô cửa tàu.
Hoàng hôn buông
Đèo Hải Vân, vịnh Lăng Cô, Huế rồi phá Tam Giang, tỉnh Quảng Trị dần lướt qua. Hoàng hôn buông khi chúng tôi đến ga Đồng Hới, kết thúc hành trình tại tỉnh Quảng Bình. Sau đó, bay về Sài Gòn chỉ chưa đầy 2 tiếng sau một hành trình dài mấy ngày trên tàu. Về lại với sự vội vã, ồn ào và tấp nập, nơi mọi thứ lướt qua nhanh đến nỗi đôi khi người ta không kịp cảm thấy bất kì điều gì. Dẫu vậy, sau chuyến đi, có lẽ ai cũng có trong mình 1 chút chậm rãi, một chút yên vui. Và cuối cùng thì Paul Theroux cũng thật đúng khi viết: “Tôi không thể ngờ lại được gặp một cảnh đẹp như thế này… Đã từng có ai nhắc đến một sự thật đơn giản rằng, những điểm cao ở Việt Nam lại chính là những nơi có cảnh vật kỳ vĩ không thể tưởng tượng được?”.
Theo Kenh14
Thử Cảm Giác Ngủ “Bụi” Ở Sân Bay Changi Singapore
Với dân du lịch Singapore tự túc và ít tiền, nếu phải bay khuya hoặc sáng sớm mà không muốn tốn tiền khách sạn có thể ngủ tại sân bay Changi khá an toàn và thoải mái.
Hằng ngày, hai hãng hàng không giá rẻ Jetstar và Tiger Airways bay giữa Việt Nam (gồm cả TP HCM và Hà Nội) và Singapore đều có các chuyến trở về vào lúc sáng sớm (7h15 hoặc 7h40 hay 8h). Đây là những chuyến thường được khuyến mại nên giá rẻ và được nhiều dân “bụi” lựa chọn.
Vì giờ bay bất lợi, nảy sinh 2 vấn đề là đến Changi nửa đêm nếu đi taxi thì giá cao vì charge 50% phí và uổng tiền thuê khách sạn một đêm. Ngoài ra, nếu chuyến bay lúc 7h sáng, có nghĩa là sẽ phải có mặt ở sân bay khoảng 5h.
Sân bay Changi luôn rất an toàn.
Khu vực tốt nhất để ngủ là trên lầu 2 Terminal 2, khu nhà hàng cao cấp ngừng hoạt động sau 12h đêm nên ở đây rộng rãi, có nhiều ghế đệm, lý tưởng để ngả lưng. Đối với những người dễ tính và không quá cầu kỳ trong chuyện ăn ở thì như thế này là quá tốt, lại còn tiết kiệm được khoảng 60 SGD (gần 1 triệu đồng).
1h sáng vẫn có các cửa hàng ăn uống hoạt động tại Terminal 2, chủ yếu là các cửa hàng cafe hay fastfood. Còn lại các hoạt động cũng như nhà hàng khác đều nghỉ, có rất nhiều chỗ trống cho hành khách trung chuyển hay dân bụi ngủ lại qua đêm.
Ngủ tại sân bay Changi rất sạch sẽ và tiện nghi, nền gạch sáng bóng, nhà vệ sinh rộng rãi có đầy đủ nước uống nóng lạnh. Chỉ thiếu mỗi phòng tắm nữa là dân “phượt” ra đây ngủ luôn mỗi ngày khỏi tốn tiền khách sạn.
Một số cửa hàng ăn nhanh đóng cửa muộn.
Do sân bay rộng và thưa người nên buổi tối ở đây rất lạnh. Các bạn nhớ để sẵn áo dài tay quần dài khăn ấm ra ngoài nếu không lạnh chịu không nổi đâu. Trước đây có người cho biết, có nhân viên phát chăn cho khách ngủ lại hoặc phải transit lâu, tuy nhiên, hiện nay không ai được hưởng dịch vụ như vậy.
Tuy rộng và vắng, nhưng bạn đừng lo về vấn đề an ninh, sẽ có cảnh sát canh gác cho bạn ngủ, Ở đó có cả ổ cắm điện và Wi-Fi free.
Tour Du Lịch Phú Yên Bằng Tàu Hoả
18h00: Hướng dẫn viên Phú Sĩ Travel đón du khách tại Ga Sài Gòn, Quý khách lên tàu khởi hành đi Phú Yên. ( SE26 khởi hành lúc: 18h55) khám phá chương trình Tour Du Lịch Phú Yên Bằng Tàu Hỏa. Hướng dẫn viên giao lưu với quý khách. Nghỉ đêm trên tàu.
( DÙNG 03 BỮA)
06h17: Đến Ga Tuy Hoà, xe đón đoàn khởi hành đi Đại Lãnh, một trong những bãi biển đẹp và nổi tiếng của dãi đất Miền Trung, đoàn dừng chân dùng điểm tâm sáng với món Lẩu Cháo Mực tươi – đặc sản xứ biển. Sau bữa sáng, quý khách tự do tắm lặn biển xanh tại Khu du lịch biển Đại Lãnh, thoả sức thưởng thức hải sản tươi sống ( tự túc).
10h30: Đoàn tham quan khởi hành trở về Tuy Hoà, chinh phục Đèo Cả. Đoàn dừng chân chụp hình và nhìn ngắm Vịnh Vũng Rô lãng mạn, nghe hướng dẫn viên kể lại hành trình Tàu Không Số và sự kiện Vịnh Vũng Rô tại khu di tích Đường Mòn Hồ Chí Minh Trên Biển. Đoàn tìm hiểu về cách thức nuôi tôm hùm và cuộc sống bình yên của ngư dân vùng biển, tham quan: Mũi Điện – Cap Varella cực đông đất liền của Việt Nam, ngọn hải đăng được người Pháp xây dựng năm 1890. Quý du khách chụp hình lưu niệm với cột mốc Cực Đông và ngắm nhìn toàn cảnh Phú Yên với những bãi cát trắng dài tít tấp.
15h00: Đoàn tham quan trở về chúng tôi Hoà, quý khách tham quan Tháp Nhạn – một trong những công tình kiến trúc cổ nhất của Người Chăm, nơi gắn liền với nhiều truyền thuyết về sự hình thành và phát triển của vùng đất Phú Yên. Xe đưa đoàn trở về khách sạn nghỉ ngơi tự do tắm hồ bơi hoặc tham quan và mua sắm đặc sản địa phương tại Chợ Tuy Hoà như: Bánh tráng Hoà Đa, cá ngừ đại dương, mực ngào đường,…Ngoài ra, quý khách có thể thuê xe máy để tự khám phá một số cảnh đẹp còn lại trong bối cảnh của bộ phim ” Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh” của đạo diễn Victor Vũ.
20h30: Đến Sài Gòn, kết thúc chương trình , thay mặt công ty du lịch Phú Sĩ gửi đến quý khách lời cảm ơn chân thành, chúc quý khách mạnh khoẻ – thành công, hẹn gặp lại quý khách trong những chương trình tour sau.
BẢNG GIÁ TOUR
Là Người Trẻ, Hãy Thử Đi Du Lịch Một Mình Ít Nhất Một Lần Trong Đời
“Mình không đi du lịch vì không có người đi cùng”, “Mình không đi du lịch vì mình quá bận” – Đã đến lúc phải ngưng những suy nghĩ này đi thôi, bởi đời có cho bạn bao lần đôi mươi đâu mà bạn còn chờ đợi?
Phải trải nghiệm du lịch một mình ít nhất một lần khi bạn đang còn trẻ, như vậy tuổi thanh xuân của bạn mới trọn vẹn ý nghĩa.
Hãy thử trải nghiệm du lịch một mình, đừng chờ đợi người đồng hành
Tôi tin rằng trong sâu thẳm mỗi người, ai sinh ra cũng là một người thích dịch chuyển. Nhưng sẽ có người cứ đi làm để dành tiền rồi đi du lịch để tiêu cho hết số tiền đó. Lại cũng có người cứ mãi chần chừ, tiền để dành cứ ngày một nhiều lên nhưng cơ hội đi thì mãi không bao giờ có. Bởi vì anh ta/cô ta còn đợi có người đồng hành cùng đi với mình.
Ngày còn là sinh viên, tôi có một nhóm bạn cực thân. Chúng tôi đã từng lên kế hoạch đi chơi khá nhiều lần. Vì muốn phải đủ tất cả mọi người thì mới đi nên kế hoạch ấy nằm mốc trên giấy tới nhiều năm sau, mãi đến ngày chúng tôi ra trường vẫn chưa thực hiện được.
Sau này khi đi làm rồi, cứ có thời gian là tôi sắp xếp công việc, xách vali lên và đi. Bất kể là đi gần hay xa, bất kể là đi đến nơi hoang sơ hay đến nơi sang chảnh, bất kể là nơi đó quen thuộc hay lạ lẫm, cứ muốn đi là tôi sẽ đi. Không cần phải chờ đợi ai cả. Không cần phải phụ thuộc vào hành trình của bất cứ ai. Mình tự làm chủ, mình được quyền lựa chọn. Muốn đến nơi nào thì đến, muốn ở đâu thì ở, muốn ăn như thế nào thì ăn.
Nhiều người nói với tôi rằng đi du lịch một mình thì có ý nghĩa gì. Đến một nơi đẹp đẽ chẳng có ai cùng trầm trồ khen ngợi với mình. Ăn một món ăn ngon lại không có ai cùng xuýt xoa bàn luận. Nếu đi du lịch một mình và đơn độc như thế thì đi làm gì.
Thế nhưng, tôi quan niệm đôi mắt chính là chiếc máy ảnh tuyệt vời nhất. Tôi nghĩ rằng cảm giác của tôi mới là quan trọng nhất. Đến một nơi có cảnh đẹp tuyệt vời, tôi có thể ghi lại cảnh đẹp bằng điện thoại của mình, có thể sefie với nó với một nụ cười tươi, hoặc đơn giản hơn là nhờ người qua đường chụp giúp một tấm ảnh. Chụp ít thôi, để dành thời gian thu hết cảnh đẹp vào mắt và trí nhớ mới là điều tôi muốn nhất. Đừng đánh đồng trải nghiệm du lịch một mình với sự đơn độc. Bởi thật ra đi du lịch một mình là thể hiện sự không lệ thuộc, tự tại và ung dung.
Đi du lịch một mình là quăng mình vào những thách thức
Không có người đồng hành để bạn ỷ lại, bạn sẽ tập được cách giải quyết mọi vấn đề. Hay nhớ trước quên sau, không giỏi ngoại ngữ, mù đường, thường xuyên mất phương hướng… đã từng là những vấn đề cực kì lớn ngăn cản tôi bước ra ngoài thế giới một mình khi tôi còn trẻ.
Sau này khi đã đi làm, khi đã biết cách chế ngự nỗi sợ, tôi bắt đầu dũng cảm hơn để thử trải nghiệm du lịch một mình. Tôi từng nhiều lần quên đồ ở quán ăn, lấy nhầm vali ở sân bay, đi nhầm đường từ điểm tham quan về homestay, bắt sai chuyến tàu vì không nói được ngoại ngữ… Nếu có một người đi cùng, chắc chắn tôi sẽ dựa dẫm vào họ, nhờ cậy sự giúp đỡ. Nhưng nếu tôi đi một mình, tất cả mọi chuyện tôi đều phải tự mình giải quyết.
Cứ như vậy, sau mỗi chuyến đi tôi lại cảm thấy mình lớn hơn một chút, học được cách cẩn thận hơn một chút, biết cách chuẩn bị đầy đủ mọi thứ và tự lên kế hoạch, sử dụng thành thạo các phương tiện như google map, lanh mồm lanh miệng hơn nhờ thường xuyên hỏi đường người lạ. Tôi nhận ra rằng, tất cả mọi thứ rồi sẽ đâu lại vào đấy, điều tôi cần là phải dũng cảm thử một lần.
Đi du lịch một mình là cơ hội kết bạn với người lạ tuyệt vời nhất
Tôi còn giữ liên lạc với một cô bạn người Sài Gòn nhờ một lần đi chung ghe trong chuyến tham quan miền Tây vào năm trước. Tôi quen một anh bạn người Tây sau chuyến du lịch Sa Pa. Tôi còn có một cô bạn người Thái Lan quen được nhờ cái hôm tôi để quên túi xách ở quán ăn trên đất Thái. Tất cả những người bạn này đều là quen biết tình cờ và ngẫu hứng vô cùng, trong những giây phút ngố tàu rất “trời ơi đất hỡi”, nhưng tôi thấy vui và họ cũng vậy. Chúng tôi làm quen, thân thiết trong chuyến đi và vẫn còn giữ liên lạc dù chuyến đi đã kết thúc. Đây đúng là một cái duyên mà nếu tôi không đi du lịch, hoặc đi cùng người khác thì chắc đã không bao giờ gặp được.
Cho nên, đi du lịch một mình chính là cơ hội tuyệt vời để bạn xây dựng những mối quan hệ mới. Chẳng ai biết bạn từ đâu đến, chỉ trao đổi vài điều khi tình cờ bắt chuyện. Nếu thấy hợp mới bắt đầu để ý đến nhau nhiều hơn. Một chuyến đi kéo dài vài ngày đủ để bạn cùng người lạ có cơ hội tìm hiểu nhau để biết có nên cùng nhau kết bạn. Nếu đủ duyên, mối quan hệ kéo dài đến tận sau chuyến hành trình cũng đủ để lại cho bạn những kỉ niệm khó quên.
Kết lại, nếu bạn là một người thích xê dịch, chẳng cần nhất định phải có người đồng hành thì mới được dịch chuyển. Vào những ngày chông chênh, mệt mỏi, vào những lúc cần hồi sinh cảm xúc, tinh thần của chính mình, hãy cứ xách balo lên và đi. Không quan trọng là đi bao xa và đi như thế thì sẽ được gì, chỉ cần bạn có tâm thế sẵn sàng xách vali lên và đi là đủ.
Vẫn là câu nói cũ, đời cho ta bao lần đôi mươi để ta chần chừ? Khi ai cũng có cuộc sống riêng, sắp xếp để đi cùng nhau một chuyến là điều quá khó, vậy ta còn cần chờ đợi để làm gì. Hãy cứ đi, dù là đi du lịch một mình, tin rằng trở về sau một chuyến đi như thế, con người bạn ít nhiều sẽ có những thay đổi tốt đẹp hơn.
Cập nhật thông tin chi tiết về Hãy Thử 1 Lần Đi Du Lịch Bằng Tàu Hoả Để Tận Hưởng Cảm Giác “Mùa Hè Lướt Ngoài Cửa Sổ” trên website Tuyensinhtdnceovn.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!