Bạn đang xem bài viết Phú Quốc – Văn Hóa Và Con Người được cập nhật mới nhất trên website Tuyensinhtdnceovn.edu.vn. Hy vọng những thông tin mà chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích với bạn. Nếu nội dung hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất.
Thiên đường biển đảo Việt Nam xưa nay có lẽ chưa bao giờ thiếu đi cái tên Phú Quốc, một trong những hòn đảo ngọc đẹp mê mẩn trong lòng khách du lịch tứ phương. Không chỉ vậy, mảnh đất này còn ghi điểm với người phương xa bởi chính nét đẹp dung dị và phồn hậu đến từ con người cũng như nền văn hoá đa dạng ở nơi đây.
Con người Phú Quốc mộc mạc và dung dị
Nằm ở vịnh Thái Lan và là hòn đảo lớn nhất Việt Nam, Phú Quốc thu hút hàng triệu du khách thập phương đổ về mỗi năm. Bên cạnh mục đích nghỉ dưỡng, khách phương xa đến đây còn phải lòng mảnh đất này bởi nét đôn hậu, thân thiện, có nét gì đó bình dị mà chân chất của người dân nơi đây. Với địa hình đặc trưng được tạo nên bởi biển, đảo – quần đảo, dân sinh sống ở tại đảo Ngọc hầu hết là ngư dân, họ ra khơi đánh bắt các loại hải sản để buôn bán sinh nhai.
Con người Phú Quốc chủ yếu sinh sống bằng nghề chài lưới, vì vậy đời sống tinh thần của họ đơn giản và mộc mạc. Người dân nồng hậu, mến khách và luôn chỉ dẫn tận tình cho khách du lịch. Tuy là thành phố du lịch nhưng Phú Quốc không mang đến cho khách cảm giác quá tấp nập nhộn nhịp, vẫn có đâu đó những góc nhỏ bình yên và đời thường, bạn hãy thử ghé bãi Sao hoặc làng cổ Hàm Ninh để trải nghiệm thử điều đó. Đảo Ngọc chắc hẳn là sự lựa chọn hàng đầu cho những tín đồ của biển bởi đây là điểm dừng chân có chứa nhiều bãi tắm thiên nhiên nhất Việt Nam. Ngắm hoàng hôn hoặc bình minh ở Dinh Cậu cũng đem lại cho bạn cảm giác thanh bình mà chốn đô thị thường nhật khó có được
Khám phá vườn tiêu xanh và đặc sản nước mắm
Du lịch Phú Quốc không chỉ dừng lại ở những bãi biển đẹp, nếu là một du khách ham khám phá và tìm hiểu những nét đẹp bình dị nơi đây, bạn có thể sẽ hứng thú với hình ảnh con người địa phương bên những hàng tiêu xanh ngắt. Ngoài các loại đặc sản của biển, đây cũng là mảnh đất nổi tiếng của hồ tiêu. Thương hiệu tiêu ấp Gành Gió, ấp Suối Đá hay tiêu khu Tượng có lẽ đã không còn quá xa lạ và trở thành món quà biếu được lòng nhiều khách du khách.
Khoảng thời gian cao điểm của mùa du lịch Phú Quốc rơi vào tầm hè, bắt đầu từ cuối tháng 5 đến đầu tháng 8. Vì vậy, nếu dự định vi vu mảnh đất nắng gió vào thời điểm này, du khách nên chọn lựa phòng khách sạn trước chuyến đi để có được giá cả rẻ và hợp lí nhất. Bên cạnh những vườn hồ tiêu xanh bát ngát, đến đây, món đặc sản tiếp theo không thể bỏ qua chính là nước mắm tự làm ngon đậm đà vị cá biển nơi đây.
Chó Phú Quốc – Loài chó thông minh nhất Việt Nam
Một điểm đặc trưng mà chỉ cần nhắc đến thôi, người ta sẽ nghĩ ngay đến mảnh đất này, đó chính là: chó bản địa Phú Quốc. Đây cũng là giống chó thuần đắt nhất Việt Nam, không tính các loại chó lai và nhập khẩu. Với sự khôn ngoan của mình, người dân Phú Quốc thậm chí còn cho các chú chó của mình thong dong ra khơi trên những chiếc thuyền thúng để có thể bắt được nhiều cá hơn vì có khả năng bắt mồi cũng như được đào tạo để trở thành chó săn chuyên nghiệp.
Ẩm thực Phú Quốc
Sẽ là thiếu sót nếu nhắc đến văn hoá Phú Quốc mà quên đi nét đẹp của ẩm thực nơi đây. Các món ăn Phú Quốc đều mang vị đậm đà như chính vị mặn mòi của muối biển nơi đây. Bạn đừng quên thử ngay các món ăn như gỏi cá trích rượu Sim, bánh canh ghẹ, nhum nướng mỡ hành, hải sâm… khi đặt chân du lịch đảo Ngọc. Các loại hải sản phơi và sấy khô cũng đươc ưa chuộng bởi du khách tứ phương khi đem về làm quà.
Phú Quốc là vậy đó! Con người môc mạc như đất, biển xanh tĩnh lặng, cả trời mây và đất đều bình yên. Đó phải chăng là những điều làm người ta xao lòng, đến rồi chẳng muốn về, về rồi nhung nhớ khôn nguôi.
Phú Quốc bây giờ phát triển lắm. Những dự án thuộc các thương hiệu hàng đầu thế giới hội tụ về đây. Làm cho đảo Ngọc vừa bình yên, vừa hiện đại. Họ – những thương hiệu ấy – không làm mất đi vẻ đẹp tinh khôi của Phú Quốc mà góp phần tô điểm cho đảo Ngọc ngày một rạng rỡ thêm.
Hãy đến Phú Quốc để tự mình cảm nhận những giá trị này.
Tham khảo tại vanhoavietnam.net
Những Nét Đặc Trưng Về Văn Hóa Và Con Người Singapore
Nếu nói Mỹ là một quốc gia đa dạng nền văn hóa và màu da lớn nhất thế giới, thì Singapore cũng có những nét tương đồng về sự đa dạng văn hóa, với nhiều quốc tịch của khu vực Đông Nam Á. Văn hóa Singapore có sự pha trộn rõ rệt giữa Hoa, Indo, Malay và cả phương Tây, tạo nên một thể thống nhất mà không hề bị tách biệt.
1 – Văn hoá giao tiếp
* Ngôn ngữ
Tại Singapore, có 4 ngôn ngữ chính được chính phủ công nhận bao gồm tiếng Malay (được sử dụng bởi Malaysia và Indonesia), tiếng Trung, tiếng Tamil (cho cộng đồng người Ấn Độ) và tiếng Anh. Trong đó, tiếng Malay được công nhận là ngôn ngữ quốc gia.
* Chào hỏi và giao tiếp
Giống như Việt nam, người Singapore có thể hỏi những câu hỏi riêng tư về hôn nhân hay thu nhập. Du kháchcó thể từ chối trả lời một cách lịch sự và nếu không trả lời những câu hỏi như vậy của người Singapore thì mối quan hệ có thể bị phá vỡ.
Khi nói chuyện và trong giao tiếp, người ta tuyệt đối cấm kỵ bàn luận sự được mất và chính trị hoặc sự tranh giành xô xát chủng tộc, thị phi tôn giáo…. nhưng có thể bàn những kinh nghiệm du lịch, cũng có thể về những nơi nổi tiếng, ở các nơi mà bản thân đã đi qua. Chủ đề được người dân Singapore bàn tới nhiều nhất là về những món ăn sơn hào hải vị và khách sạn, nhà hàng.
Ở đất nước Singapore, trên trán người phụ nữ mang huyết thống Ấn độ có săm một nốt đỏ, còn nam giới dùng thắt lưng màu trắng, phần lớn khi gặp nhau chắp tay trước ngực để chào, còn khi vào nhà phải cởi dép.
* Hành động, cử chỉ và thói quen
Đối với người Singapore, dùng ngón tay trỏ chỉ người khác, nắm chặt nắm tay hoặc ngón tay giữa đều bị coi là những động tác cực kỳ vô lễ. Hai tay không được tùy tiện chắp vào sườn bởi vì đó là biểu hiện của sự bực tức.
Không được ngồi bắt chéo chân khi ngồi đối diện với người lớn tuổi hơn hoặc có thứ bậc cao hơn.
“Mặt mũi ảm đạm” (mất sổ gạo) hay mất tự chủ nơi công cộng sẽ có hậu quả tiêu cực trong xã hội Singapore.
Người Singapore có thói quen đi chân không vào nhà.
* Lời “chúc phát tài”
Nếu như người Trung Quốc đại lục chúc nhau “chúc phát tài” là muốn chúc làm ăn, kinh doanh phát tài. Nó mang hàm nghĩa tích cực. Thì đối với người Singapore lời chúc ” chúc phát tài” lại là điều họ không thích, thậm chí còn là một điều nên tránh. Đối với người Singapore, lời chúc ” chúc phát tài” cũng đồng nghĩa với sự giễu cợt hoặc sỉ nhục vì người Singapore đồng nghĩa lời chúc này với “chúc bất nghĩa”.
2 – Những điều cấm kị nên tránh
* Tặng quà: Những vật được coi là kị không nên tặng nhau: đồng hồ là điềm tang tóc, khăn tay là điềm chia ly, chiếc dù là điềm rủi ro.
* Khi ăn cơm
Khi ăn cơm không được đặt đũa lên trên bát hoặc đặt lên đĩa thức ăn. Khi không ăn nữa cũng không được đặt lung tung mà phải đặt trên giá, đĩa tương ớt hoặc đặt trên đĩa đựng xương. Nếu là nhân viên hàng hải, người làm nghề cá hoặc những người thích chèo thuyền, khi ăn cơm không được lật con cá, bởi vì việc đó đồng nghĩa với việc lật con tàu lật thuyền, do đó phải tách con cá đó ra, ăn từ trên xuống dưới.
* Những ngày đầu năm mới
Trong những ngày đầu năm mới, người dân Singapore không bao giờ quét dọn nhà cửa, không gội đầu, bởi vì họ cho rằng làm như vậy sẽ mất hết may mắn, không được đánh vỡ đồ đạc trong phòng, nhất là không được làm vỡ gương, vì đó là biểu hiện của chuyện xấu và không may mắn; không được mặc đồ trắng, không được dùng kim hoặc kéo, bởi vì những vật dụng này có thể đem đến vận hạn cho họ.
* Cấm thuốc lá
Người dân Singapore không hưởng ứng hút thuốc lá. Ở một số nơi như cầu thang máy, rạp chiếu phim, trên những phương tiện giao thông công cộng nhất là trong văn phòng…, quy định là nghiêm cấm hút thuốc, những ai vi phạm quy định này sẽ bị phạt 500$ Singapore. Tại các nơi khác, cứ muốn hút thuốc phải hỏi ý kiến và được sự đồng ý của đối phương.
3 – Văn hóa ẩm thực
Ẩm thực Singapore là sự pha trộn giữa công thức chế biến của người Hoa, Malay, Ấn Độ, Peranalean… tạo nên những nét đặc trưng, thu hút khách du lịch mỗi khi đến với Singapore.
Những món ăn đặc trưng được người Singapore yêu thích nhất có thể kể đến như:
– Cua sốt ớt. Đây là món ăn đầu tiên trong top những món ăn không thể bỏ qua khi du lịch Singapore. Có thế nói cua sốt ớt là “quốc thực” của Singapore và để thưởng thức món ăn này đúng vị nhất hãy đến các cửa hàng hải sản trên đường Mattar hoặc Old Airport.
– Cơm gà Hải Nam: với thịt gà luộc, xắt lát và dùng cùng với cơm nấu bằng nước luộc gà.
– Laska: món mì sợi, dùng chung với cà ri nước dừa cùng tôm, trứng, thịt gà, sò…
– Char kway teow: món bánh phở xào với tương ngọt cùng giá, phần bánh nhân cá và khoai tây cùng sò, lạp xưởng…
– Satay: món thịt xắt lát được xiên vào thành từng que, nướng trên lửa than và dùng với nước sốt đậu phộng.
– Roti prata: món bánh kép giòn của người Ấn, dùng chung với nước sốt cà ri.
– Trà sữa Ấn Teh tarik: Teh tarik hay trà kéo tại Singapore là món trà Ấn Độ thơm ngon với lớp bọt sủi tăm trên miệng ly.
4 – Một số tập tục văn hoá khác
* Tôn Giáo
Sự hòa hợp dân tộc dẫn đến việc hình thành những nhóm tôn giáo khác nhau. Khoe mình trên nền trời Singapore là những tòa tháp đặc biệt của các giáo đường Hồi giáo, những ngọn tháp hình chóp của các thánh đường với lối kiến trúc Gôtích, những tượng thần phức tạp của các đền thờ Hindu và những mái nhà với lối kiến trúc khác biệt của các ngôi chùa Trung Hoa. Các tôn giáo chính ở đây là Hồi Giáo, Lão Giáo, Phật Giáo, Thiên Chúa Giáo, Ấn Giáo, Độc Thần Giáo, (còn gọi là đạo Sikh, một tôn giáo phát triển từ Ấn độ giáo vào thế kỷ XVI và dựa trên tín ngưỡng chỉ một Thần) và Do Thái Giáo (Theo Uniquely Singapore).
Đạo Islam là đạo chính của Singapore, đạo này cấm uống rượu, cấm ăn thịt lợn và những đồ ăn chế biến từ lợn.
* Những con số
Người Singapore cho rằng con số “4”, “7”, “13”, “37”, và “69” là những con số tiêu cưc và không may mắn, họ ghét và kỵ nhất con số “7”, bình thường họ cố hết sức để tránh gặp phải con số này.
Người gốc Hoa thích số chẵn, chẳng hạn người ta biếu nhau 2 quả cam trong dịp Tết để lấy lộc.
Các con số 2, 6, 8 là con số may mắn, trong khi đó số 4 lại là con số chết chóc, nên người ta hết sức tránh.
* Màu sắc
Người Singapore quan niệm màu đen là màu không may mắn, màu tím cũng là màu họ không thích. Họ chỉ thích màu hồng màu đỏ, bởi vì theo họ màu này tượng trưng cho sự trang nghiêm, nhiệt huyết mãnh liệt, vui vẻ, dũng cảm và tượng trưng cho sự khoan dung, độ lượng. Họ cũng thích màu xanh da trời và màu xanh lá cây.
Ngoài ra, màu đỏ còn là màu của may mắn, tài lộc, còn màu đen là màu kị, nhất là trong những dịp lễ hội.
Du Lịch Văn HóA Và Văn HóA Du Lịch
Thứ ba, 29/04/2014 21:35
Du lịch văn hoá đôi khi được xem như một ngành trong ngành kinh tế văn hóa, tức ngành kinh doanh có sử dụng yếu tố văn hóa. Tuy nhiên, bản thân nó là một loại hình du lịch nằm trong ngành du lịch, được gọi là ngành công nghiệp không khói, thực chất là ngành kinh doanh.
Rõ ràng về mặt khái niệm thì hai cụm từ “du lịch văn hóa” và “văn hóa du lịch” mang ý nghĩa hoàn toàn khác hẳn nhau. Tuy nhiên, đôi lúc người ta vẫn sử dụng một cách lẫn lộn, nhầm lẫn với một ý nghĩa duy nhất là một “loại hình du lịch” mà hiện nay đang được hết sức quan tâm.
Thực ra vấn đề khai thác các yếu tố (giá trị) văn hóa để làm kinh tế không phải là mới, người ta còn gọi là “kinh tế trong văn hóa”. Từ rất lâu, con người đã nhận thức được rằng các sản phẩm văn hóa, giá trị văn hóa không chỉ có ý nghĩa vế mặt giá trị tinh thần, đem đến hiệu quả xã hội mà còn có thể mang lại hiệu quả về kinh tế thông qua việc con người khai thác, sử dụng như thế nào. Vì vậy, ngành du lịch, được coi là ngành “thời thượng” trong thời đại ngày nay đã không bỏ qua ý nghĩa đó. Bên cạnh các loại hình du lịch truyền thống và các loại hình du lịch đang thịnh hành như: du lịch nghỉ dưỡng, du lịch tham quan, du lịch sinh thái, du lịch thể thao mạo hiểm, du lịch chữa bệnh, du lịch hành hương… thì loại hình du lịch văn hóa đang được chú trọng khai thác.
Một góc Khu nghỉ mát Amanơi (xã Vĩnh Hải, Ninh Hải).
Người ta phân chia ra nhiều loại hình du lịch riêng biệt để khảo sát, nghiên cứu về nhu cầu, đối tượng nhằm định hướnh cho mục tiêu khai thác hiệu quả các tiềm năng du lịch sẵn có của từng loại hình ở địa phương cụ thể. Tuy nhiên, hiện trạng cho thấy, ngày nay hầu như các loại hình du lịch thường được lồng ghép, kết hợp nhau. Với sự phát triển phong phú của đời sống, nhu cầu của con người cũng phát triển đa dạng hơn. Người ta đi du lịch không chỉ với mục đích nghỉ dưỡng, nâng cao thể chất đơn thuần. Ngày càng cho thấy nhu cầu giao lưu, khám phá thế giới của con người là vô cùng lớn, trong đó có khám phá thiên nhiên, con người, văn hóa và chính bản thân họ. Nếu như du lịch sinh thái là một loại hình du lịch ở đó con người được thỏa mãn nhu cầu khám phá tự nhiên đồng thời với việc được hòa mình vào tự nhiên thì du lịch văn hóa cho người ta những hiểu biết về con người và những nền văn hóa đi kèm theo, để từ đó con người xích lại gần nhau hơn, có cái nhìn về cuộc đời nhân văn hơn và thế giới vì thế sẽ trở thành nhỏ bé hơn, thân ái hơn.Trong quá trình đi du lịch nghỉ dưỡng hay chữa bệnh, hành hương đi chăng nữa người ta vẫn cần được đáp ứng về nhu cầu khám phá văn hóa, đó là lý do cho loại hình du lịch văn hóa có cơ sở phát triển, lồng ghép hầu hết vào các loại hình du lịch khác.
Khi nói đến du lịch văn hóa tức tiếp cận văn hóa từ du lịch, thông qua du lịch, thực chất là việc khai thác và biến sản phẩm văn hóa thành sản phẩm du lịch, thuộc sản phẩm du lịch. Là một sản phẩm kinh doanh nên đó là sản phẩm hàng hóa hay gọi đúng hơn là sản phẩm hàng hóa văn hóa, một loại sản phẩm hàng hóa đặc biệt, qua tiêu thụ không hề mất đi như những sản phẩm hàng hóa thông thường khác mà còn được nhân lên về mặt giá trị tinh thần và hiệu quả xã hội.
Văn hóa nhìn từ góc độ du lịch thì nó là nguyên liệu mà là nguyên liệu gốc. Vì thế buộc phải qua “chế biến” mới có thể trở thành hàng hoá – dịch vụ để buôn bán trên thị trường, đó chính là sự đầu tư, xây dựng điểm du lịch văn hóa để khai thác. Về vấn đề này cũng có nhiều ý kiến khác nhau. Có ý kiến cho rằng việc khai thác các giá trị văn hóa phục vụ cho du lịch vừa đem lại lợi ích về kinh tế vừa phát huy các giá trị ấy thông qua giới thiệu, quảng bá chúng với du khách. Nhưng cũng có ý kiến cho rằng việc khai thác ấy là hành vi “phá hoại văn hóa” thông qua việc người ta tận dụng, khai thác triệt để các di tích, cảnh quan văn hóa cho mục đích kinh doanh làm phá vỡ cảnh quan, biến dạng di tích, chẳng hạn như việc xây dựng hệ thống cáp treo, các quầy dịch vụ, hang động tự tạo…một cách tràn lan, thậm chí tự phát. Quan điểm thứ hai này xuất phát từ tình hình thực tế đây đó một số nơi đã vì mục tiêu lợi nhuận mà tiến hành khai thác một cách ồ ạt, thiếu tính toán và thiếu tôn trọng tính giá trị nguyên bản của một thực thể văn hóa mà chỉ thiên về kinh tế. Các quan điểm trái ngược mang tính bảo thủ, cực đoan thiên về bảo tồn nguyên trạng hay tận dụng khai thác kinh doanh triệt để đều không đúng đắn. Một nhận thức đầy đủ và khôn ngoan trong du lịch văn hóa là lấy văn hóa làm hạt nhân (gồm di tích văn hóa, sản phẩm văn hóa, cảnh quan văn hóa, cơ sở thiết chế văn hóa, không gian văn hóa… gọi chung là giá trị văn hóa) với tất cả giá trị nguyên thuỷ của nó mà linh hồn sống chính là “ấn tượng” nó để lại trong lòng du khách thông qua những gì được tiếp cận, từ đó có thể thu nhỏ hình ảnh trong tâm thức được mang về sau cuộc hành trình, bên cạnh sự thoả mãn được đáp ứng mọi yêu cầu về dịch vụ một cách tốt nhất. Đó chính là “văn hóa du lịch”.
Trở lại vấn đề du lịch văn hóa chúng ta thấy rằng, thông thường, khi nói đến du lịch văn hóa chúng ta hay chú trọng đến thế mạnh tiềm năng văn hóa, xem đó là mục tiêu khai thác. Thế nhưng chỉ có tiềm năng không thôi thì vẫn chưa đủ điều kiện để khai thác du lịch văn hóa hiệu quả. Khi tiến hành qui hoạch, đầu tư xây dựng điểm du lịch văn hóa theo mô hình lấy văn hóa làm hạt nhân thì chung quanh nó phải là một hệ thống đồng bộ được thiết lập theo phương châm “truyền thống – hiện đại” về mặt văn hóa đồng thời đáp ứng mọi tiện ích tốt nhất cho du khách. Đó là hệ thống đường sá, phương tiện vận chuyển, hệ thống nhà nghỉ, khách sạn, nhà hàng với đội ngũ nhân viên phục vụ được đào tạo chuyên nghiệp và có những kiến thức nhất định về văn hóa địa phương cũng như sản phẩm du lịch của mình. Ngoài ra, cũng cần chú trọng đến hệ thống siêu thị, quầy bán hàng lưu niệm với những sản phẩm văn hóa đặc sắc, cơ sở vui chơi giải trí, thưởng thức nghệ thuật, đặc biệt là nghệ thuật dân gian truyền thống kể cả nghệ thuật văn hóa ẩm thực, trò chơi dân gian được tổ chức theo nhiều cách thức, thậm chí có thể cho du khách được trực tiếp tham gia vào những sinh hoạt truyền thống đó để họ cảm thấy thực sự được hòa mình vào một không gian văn hóa sống động. Câu trả lời cho nhà tổ chức du lịch là du khách có gì để xem, để chơi một cách thích thú, hào hứng và ấn tượng sau khi đã được đáp ứng nhu cầu nghỉ dưỡng, nâng cao thể chất?
Một vấn đề đáng bàn khác là vấn đề vệ sinh trong khu du lịch và hệ thống nhà vệ sinh công cộng. Một số tiêu chuẩn tiện ích được xem như hành vi của văn minh nhưng rõ ràng trong đó có ý nghĩa văn hóa. Khách hàng đến từ nhiều nơi trên thế giói mang theo những nền văn hóa khác nhau với những quan niệm, tập tục, thói quen, tâm lý khác nhau. Đồng thời mỗi cá nhân du khách được hấp thu một nền giáo dục và có trình độ, nhận thức khác nhau. Muốn du khách tôn trọng tập tục, văn hóa địa phương và ứng xử một cách có văn hóa với điểm du lịch trước tiên các nhà làm du lịch phải tạo ra một cảnh quan môi trường văn hóa – văn minh. Hình ảnh du khách xả rác, phóng uế bừa bãi ra khu du lịch không thể đổ lỗi hoàn toàn cho họ. Trước tiên, phải đặt câu hỏi chúng ta đã làm gì để cải thiện tình trạng đó và triệt tiêu những hoàn cảnh có thể tạo điều kiện cho những hành vi thiếu văn hóa đó có cơ hội phát triển? Tức trả lời câu hỏi chúng ta đã ứng xử văn hóa với khách du lịch chưa? Hay việc cấm du khách đưa thức ăn vào khu du lịch trong khi ở đó lại phục vụ những món ăn kém chất lượng với cái giá cắt cổ theo kiểu kinh doanh độc quyền cũng là một hình thức kinh doanh phi văn hóa. Mọi biểu hiện kém cỏi trong chất lượng hoạt động dịch vụ đều đem đến sự phiền lòng cho du khách , tạo một tâm lý không thoải mái và đó chính là một kết quả thất bại cho du lịch.
Một số biểu hiện khác được gọi là không lành mạnh hay phản văn hóa tồn tại trong một số khu du lịch người ta gọi là hành vi phản hiệu lực. Đó là tình trạng lợi dụng du lịch, núp bóng du lịch để hoạt động mại dâm, ma túy, mê tín dị đoan, thậm chí cả buôn bán trẻ em, phụ nữ…là những hành vi phạm pháp cần phải đấu tranh, ngăn chận.
Văn hóa du lịch còn thể hiện ở nhiều mặt khác cần được nghiên cứu một cách đầy đủ để có những chiến lược phát triển lâu dài và bền vững. Chẳng hạn trong vấn đề mua – bán sản phẩm du lịch, marketing sản phẩm, chất lượng thanh quyết toán, điều hành, hướng dẫn tour… đều cần thể hiện chứng tỏ về năng lực, uy tín và thương hiệu sản phẩm. Đôi khi chúng ta quan tâm những vấn đề lớn mà lại bỏ quên những điểu tưởng như rất nhỏ nhưng không kém quan trọng và không hề nhỏ chút nào có thể ảnh hưởng đến sự thành công hay thất bại của hoạt động du lịch.
Nguyễn Thị Thu
Phát Triển Du Lịch Nghỉ Dưỡng Phú Quốc: Bền Vững Cùng Môi Trường Và Con Người
Sự hài hòa và phát triển đồng đều giữa yếu tố con người và thiên nhiên môi trường là tiêu chí hàng đầu trong việc phát triển du lịch Việt Nam nói chung và Phú Quốc nói riêng.
Tiềm năng phát triển du lịch bền vững du lịch sinh thái đảo Phú Quốc
Phú Quốc là điểm đến du lịch lớn nhất cả nước và có khả năng cạnh tranh cao không chỉ trong nước mà còn trong khu vực và quốc tế. Với vị trí địa lý thuận lợi nên có nhiều lợi thế phát triển các ngành kinh tế, trong đó đặc biệt là du lịch sinh thái. Tuy nhiên, sự phát triển du lịch ồ ạt mà thiếu các biện pháp quản lý ô nhiễm đã tác động rất lớn tới chất lượng môi trường, cảnh quan và người dân bản xứ.
Phú Quốc nằm trong vịnh Thái Lan, án ngữ phía Tây Nam của lãnh thổ Việt Nam, cách thành phố Rạch Giá (Kiên Giang) 125km, cách thị xã Hà Tiên (Kiên Giang) 46km, và cách thành phố Hồ Chí Minh 350km; gần với các nước láng giềng trong khu vực, nằm trên đường hàng hải quốc tế Xihanucvin (Campuchia) – thành phố Hồ Chí Minh, Bangkok (Thái Lan) – thành phố Hồ Chí Minh, nối Ấn Độ Dương với Thái Bình Dương qua bán đảo Malaysia, Phú Quốc rất thuận lợi cho phát triển đường hàng không và đường biển, thuận tiện giao lưu kinh tế, nối tuyến du lịch với các đảo vùng vịnh Thái Lan và các tỉnh thành phố phía Nam Việt Nam.
Không dừng lại ở đó, đảo Phú Quốc có địa hình rất phong phú và đa dạng, là điều kiện cho phát triển du lịch sinh thái. Nét chung nhất của địa hình đảo Phú Quốc là núi thấp xen các đồng bằng nhỏ hẹp phân bậc. Các đỉnh núi cao, tuy không phải là các dãy núi hùng vĩ nhưng với những đỉnh cao và với hai bờ bất đối xứng cũng là những vị trí đặc thù để du khách khám phá, thưởng ngoạn và thử sức chinh phục với các đỉnh cao, sườn dốc, vách đá, thác nước, đèo cao, khe sâu, các bãi đá đổ… Địa hình bờ biển xen lẫn với những bãi cát trắng dài, độ dốc thoải vừa phải, chất lượng nước biển tốt tạo nên những bãi tắm đẹp lý tưởng thu hút rất đông du khách trong nước và quốc tế.
Tại Việt Nam nói chung và Phú Quốc nói riêng, việc phát triển du lịch gắn liền với môi trường và nhân tố con người đã được định hướng ngay từ đầu. Đến nay, Phú Quốc đã trở thành 1 trong những địa điểm du lịch thu hút nhiều người trong và ngoài nước. Với việc nâng cao cơ sở hạ tầng nhưng vẫn đảm bảo cảnh quan và hệ thực vật, Phú Quốc vẫn giữ được vẻ hoang sơ bên cạnh nhiều resort cao cấp.
Phát triển du lịch sinh thái huyện đảo Phú Quốc
Phú Quốc có đường bờ biển bao quanh đảo dài khoảng 150km, có nhiều bãi biển đẹp, hoang sơ, điển hình là bãi Giếng, bãi Khem, bãi Sao, bãi Vòng, bãi Thơm, bãi Dinh Cậu, bãi Dài… Đây là những bãi tắm lý tưởng có bờ cát vàng trải dài với nước biển trong xanh, êm đềm, cùng nhiều loài tảo biển mang màu sắc hấp dẫn, tạo cho du khách sự thích thú lạ kỳ. Trong vùng biển quanh đảo Phú Quốc có nhiều rạn san hô có giá trị du lịch. Đặc biệt đây cũng là một trong hai vùng biển ở Việt Nam hiện còn tồn tại loài bò biển (Dugon) thu hút được sự quan tâm đặc biệt của khách du lịch và các nhà khoa học.
Phú Quốc có nhiều dãy núi chạy từ Nam đến Bắc với 99 ngọn núi đồi. Theo thống kê, Vườn quốc gia Phú Quốc có một hệ thực vật, động vật phong phú và đa dạng, trong đó có nhiều loài quý hiếm có tên trong sách Đỏ. Đặc biệt, rừng nguyên sinh Phú Quốc còn có cây dó bên trong có lõi trầm hương và kỳ nam rất quý. Rừng nhiệt đới thường xanh ở Vườn quốc gia Phú Quốc là nơi lý tưởng cho các hoạt động du lịch sinh thái như: tham quan học tập về rừng nhiệt đới, cắm trại, thể thao leo núi, nghiên cứu khoa học kết hợp nghỉ ngơi…
Với quan điểm cần tập trung phát triển Du lịch Phú Quốc nhanh và bền vững, có trọng điểm; phát triển du lịch đồng bộ trong mối quan hệ liên ngành chặt chẽ; phát triển cả du lịch quốc tế và du lịch nội địa; phát triển du lịch kết hợp chặt chẽ với an ninh, quốc phòng, trật tự, an toàn xã hội; đặc biệt, phát triển Du lịch Phú Quốc theo hướng du lịch sinh thái, nghỉ dưỡng và du lịch biển chất lượng cao, tương xứng với tiềm năng và vị thế của Phú Quốc.
Du lịch sinh thái được xác định là loại hình du lịch được ưu tiên trong chiến lược phát triển của du lịch Việt Nam nhằm hỗ trợ cho mục tiêu phát triển bền vững. Thế nhưng, khó khăn hiện nay là chưa có một chiến lược phát triển du lịch sinh thái ở tầm quốc gia. Vì thế, dù được khuyến khích phát triển nhưng đến nay, các chính sách cụ thể để khuyến khích, tạo điều kiện phát triển sản phẩm du lịch sinh thái vẫn chưa rõ ràng. Điều này đồng nghĩa với việc du lịch sinh thái phát triển chưa tương xứng với tiềm năng và kỳ vọng của thị trường.
Cập nhật thông tin chi tiết về Phú Quốc – Văn Hóa Và Con Người trên website Tuyensinhtdnceovn.edu.vn. Hy vọng nội dung bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu của bạn, chúng tôi sẽ thường xuyên cập nhật mới nội dung để bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!